Mỗi nhà thơ đều chọn hình ảnh người lính trong kháng chiến làm trọng tâm sáng tạo của mình, tuy nhiên, mỗi tác giả lại xây dựng nhân vật của mình theo một cách riêng. Qua phân tích hình ảnh người lính Tây Tiến và các đồng chí, chúng ta sẽ cảm nhận được nét đặc sắc, điểm gặp gỡ giữa Quang Dũng và Chính Hữu.
Đề tài: So sánh hình ảnh người lính Tây Tiến và các đồng chí
Bạn đang xem: So sánh hình tượng lính chiến trong Tây Tiến và Đồng chí
Mục lục: I. Đề cương chi tiết 1. Mở đầu 2. Thân bài 3. Kết luận II. Mẫu bài văn mẫu
Dàn ý và đoạn văn mẫu so sánh hình ảnh người lính Tây Tiến và Đông Chi
I. Dàn ý So sánh hình ảnh người lính Tây Tiến và Đồng Cơ
1. Bắt đầu
– Khái quát về văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975. – Hướng dẫn về hình ảnh người lính Tây Tiến, Đông Chi.
2. Phần chính
Một. Điểm tương đồng:
– Sáng tác năm 1948.- Lấy bối cảnh chiến trường Tây Bắc.- Cả hai tác phẩm đều được viết bởi những người lính đã trải qua những trận đánh đẫm máu.
b. Hình ảnh người lính Tây Tiến của Quang Dũng:
* Nguồn:
– Hầu hết đều là những chàng trai đến từ thủ đô, nhiều người trong số họ là sinh viên. – Mang trong mình vẻ đẹp kiêu hãnh, lãng mạn.
* Tình hình chiến đấu:
– Địa điểm chiến đấu ở vùng biên giới Việt – Lào, môi trường khắc nghiệt. – Hành trình vượt qua những địa hình rộng lớn, khó khăn. – Đối mặt với điều kiện chiến đấu tồi tệ, bệnh sốt rét đe dọa. – Thường Người ta thường chết vì bệnh tật và bom đạn.
* Ngoại hình uy nghiêm, mạnh mẽ:
– ‘Không có lông’, ‘quân phục xanh như lá’ là hậu quả của bệnh sốt rét nhưng trong thơ Quang Dũng nó trở thành biểu tượng độc đáo về cái đẹp, khuất phục được kẻ thù.
* Tinh thần anh hùng, kiên trì đấu tranh lý tưởng:
– ‘Trên chiến trường, một đời không tiếc nuối’: Thề hy sinh tất cả vì Tổ quốc, không tiếc thân mình.- ‘Mảnh tâm hồn rải rác nơi biên giới xa xôi…Áo thay bảo vệ hình ảnh người trở về quê hương’: Dũng cảm , bất khuất và bi thảm mà không mất kiên nhẫn.
Xem thêm : Chắp bút hay chấp bút, từ nào đúng chính tả, mang ý nghĩa?
* Sự quyến rũ và tinh tế trong tâm hồn:
– Say mê âm nhạc, ánh mắt rạng ngời của các cô gái trẻ, họ nhảy múa vui vẻ khi tập trung tại doanh trại. – ‘Đêm Hà Nội mộng đẹp thơm’, nhu cầu tình yêu và hạnh phúc.= > Tâm hồn trẻ trung, lãng mạn và thăng hoa là nguồn động viên giúp người chiến sĩ trở nên mạnh mẽ, kiên cường trong chiến đấu.
d. Hình ảnh người lính trong Chính Hữu Đồng Đội:
* Nguồn:
– Người quê mặc áo vải, ra khỏi làng nghèo.
* Điều kiện tham gia chiến đấu:
– Địa điểm chiến đấu tại vùng đất Việt Bắc hoang sơ, môi trường khắc nghiệt. – Đối mặt với bệnh sốt rét rừng. – Thiếu chất liệu, chiến tranh đầy gian khổ, khó khăn.=> Miêu tả hiện thực, Không có yếu tố lãng mạn.
*Hình ảnh bên ngoài:
– Đừng khoác lên mình vẻ hung dữ, thay vào đó là hình ảnh người lính đơn giản, khó tính ‘Áo tôi rách vai, quần có vài vết vá/ Tôi cười lạnh lùng và không có giày’ => Vẻ đẹp đến từ sự đơn giản ngây thơ.
* Vẻ đẹp tâm hồn:
– Thể hiện chủ yếu thông qua tình đồng chí sâu sắc. – Đồng cảm khi cùng chung số phận, gắn bó sâu sắc, cùng nhau vượt qua những lúc ốm đau bệnh tật. – Đặc biệt là sánh vai nhau đi dạo. Chiến trường nguy hiểm, thấu hiểu nỗi đau mất mát, hy sinh trong chiến tranh. – Tinh thần kiên cường, bất khuất vượt qua mọi gian khổ trong chiến đấu.
3. Tóm tắt
Chia sẻ cảm xúc của bạn.
II. Bài văn mẫu so sánh hình ảnh người lính trong bài thơ Tây Tiến và các đồng chí
Lời khuyên: Phương pháp phân tích đoạn văn, bài thơ hấp dẫn
Trong giai đoạn 1945-1975 sau khi Cách mạng Tháng Tám thành công, văn học nước ta phát triển mạnh mẽ với chủ đề “lực lượng vũ trang – chiến tranh cách mạng”. Các tác giả nổi tiếng như Hoàng Trung Thông, Phạm Tiến Duật, Hữu Loan, Nguyễn Duy, Nguyễn Khoa Điềm, Tố Hữu, Huỳnh Văn Nghệ, Trần Mai Ninh, Hoàng Cầm đã để lại trong tác phẩm của mình những tác phẩm có giá trị về người lính. trận chiến khốc liệt và gian khổ. Trong số đó, Chính Hữu, Quang Dũng nổi bật với những bài viết chân thực về hình ảnh người lính. Chính Hữu miêu tả một người lính quê nghèo ở Đông Chi, trong khi Quang Dũng miêu tả một người lính thủ đô với vẻ ngoài lãng mạn, bay bổng ở Tây Tiến.
Nhìn chung, các Đồng chí và Tây Tiến đều bắt đầu tồn tại từ năm 1948, trong giai đoạn đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp. Họ chọn cảnh quan Tây Bắc khắc nghiệt và hoang sơ làm nền tảng. Trước những khó khăn của chiến tranh, Chính Hữu và Quang Dũng đều trải qua những cảm xúc về hình ảnh người chiến sĩ anh hùng, kiên cường vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, một hình ảnh tràn đầy sức mạnh hào hùng. Xuất phát từ chiến trường đẫm máu, thơ của cả hai tác giả khi nói về người lính trong trận chiến trở nên hiện thực và rõ ràng hơn.
Ngoài những điểm chung, mỗi tác phẩm đều khắc họa hình ảnh người lính với vẻ đẹp riêng, thể hiện tài năng và phong cách sáng tạo của mỗi tác giả. Đầu tiên phải nói về Tây Tiến và Quang Dũng. Quang Dũng được biết đến là một nghệ sĩ đa tài, sở hữu năng khiếu ở nhiều lĩnh vực như âm nhạc, hội họa và thơ ca. Trong sáng tác thơ, Quang Dũng luôn lồng ghép tinh tế âm nhạc và hội họa để tái hiện hơi thở người lính nơi chiến trường nóng bỏng, tạo nên sự lãng mạn, hào hoa có một không hai. Tây Tiến thể hiện sự kết hợp giữa cảm hứng sử thi và lãng mạn – xu hướng thẩm mỹ chủ đạo của văn học giai đoạn 1945-1975. Quang Dũng với tâm hồn lãng mạn cùng với đội quân Tây Tiến, những người lính trẻ năng động, mang trong mình những ước mơ tuổi trẻ đã tạo nên vẻ đẹp rực rỡ đặc trưng. Cảm nhận về bối cảnh chiến đấu, Tây Tiến khác với Đồng chí ở điểm, quân đội Tây Tiến được thành lập năm 1947 để hỗ trợ quân Lào bảo vệ biên giới Tây Bắc và tiêu diệt quân địch. Vì vậy, tình hình hoạt động rộng lớn, những năm đầu kháng chiến hết sức gian khổ.
‘Bước đi trên con đường khó khăn vô tận. Nắng hòa vào nỗi buồn. Hàng ngàn dặm, hàng ngàn dặm’
Xem thêm : Doja Cat và Tinashe bị chỉ trích phản cảm lộ hàng tại VMAs 2023
đến ‘Đêm lạnh giá, người sau chỉ thấy lờ mờ bóng lưng người trước. Hành quân trong cái lạnh thấu xương và trên những con đường quanh co, gập ghềnh khiến các chiến sĩ mệt mỏi, chán nản nhưng không bao giờ bỏ cuộc. Trận chiến nào cũng có sự hy sinh và mất mát. Trong những năm đầu của cuộc chiến, mọi vật tư quân sự, đặc biệt là thuốc men, đều rất khan hiếm. Cơn sốt rừng trở thành cơn ác mộng đối với binh lính. Họ chết không phải vì bom đạn của địch mà vì bệnh tật đau đớn. Hình ảnh “Anh chàng mệt mỏi không thể đi tiếp, gục đầu xuống mũ súng, quên đi sự sống” không chỉ là hình ảnh ngủ gục trên mũ súng mà còn là biểu tượng của cái chết nhẹ nhàng như một chiếc lông vũ màu hồng. . , chết trong lý tưởng mà họ vẫn theo đuổi, cầm súng và đội mũ thân thương, chết không tiếc nuối.
Người lính Tây Tiến hiện lên với vẻ đẹp độc đáo, kết hợp giữa chủ nghĩa anh hùng bất khuất, kiên cường với sự lãng mạn sâu sắc và cao thượng của tâm hồn trẻ. Sự giao thoa giữa hai yếu tố cứng và mềm đã tạo nên hình ảnh người lính độc đáo và sâu sắc, một bức tranh độc đáo của văn hóa Việt Nam hiện đại. Nói đến vẻ ngoài hào hùng, hung hãn, lính Tây Tiến không xuất hiện với hình dáng cao lớn, lịch lãm mà thay vào đó là những người lính đầu trọc, áo quân đội màu xanh lá cây. ‘. Da nhợt nhạt, xám xịt do sốt rét kéo dài, kèm theo thiếu máu khiến tóc rụng. Vì điều kiện hành quân khắc nghiệt, thiếu ngủ, thức và chiến trường ác liệt, các chiến sĩ Tây Tiến có vẻ ngoài khác lạ nhưng đồng thời là biểu tượng của sức mạnh dũng mãnh, anh dũng. Theo Quang Dũng, họ cố tình “không mọc tóc” để tăng thêm sự ghê gớm. Làn da xanh nhạt của họ kết hợp với màu quân phục của họ tạo nên sự ngụy trang hoàn hảo nhất, hình ảnh một đội quân “dữ dội” giữa khu rừng thiêng. Nước độc khiến kẻ địch phải khiếp sợ. Qua vẻ ngoài kỳ lạ của anh, chúng ta càng hiểu rõ hơn những hy sinh, mất mát kèm theo tinh thần chiến đấu kiên cường, vượt qua mọi khó khăn.
Ngoài vẻ ngoài hào hùng, quyết liệt, đặc biệt ở các chiến sĩ Tây Tiến còn có ý chí chiến đấu, lý tưởng cách mạng thấm đẫm tinh thần sử thi.
‘Đặt chân lên biên giới xa xôi, Đi qua chiến trường xanh không tiếc nuối’
Dù biết rằng sự ra đi của mình không có ngày trở lại, người lính không bao giờ nghĩ đến việc lùi bước. Họ sẵn sàng cống hiến tuổi thanh xuân đẹp nhất của mình cho Tổ quốc, cái tuổi đôi mươi – cái tuổi nhiều lo toan nhất, nhưng đối với họ chỉ có một nỗi buồn duy nhất: Tổ quốc không bình yên. Thế nên chiến trường trở thành phương hướng, trong lòng họ chỉ chứa đựng lý tưởng cách mạng, cái chết, dù sợ hãi nhưng trước tình yêu Tổ quốc kêu gọi, điều đó trở nên không còn quan trọng. Mảnh đất này đã sinh ra và nuôi dưỡng họ nên họ phải phục vụ và bảo vệ nó bằng mọi giá, thậm chí hy sinh cả mạng sống cũng không hề hối tiếc. Trong thơ Quang Dũng, hình ảnh người lính chiến đấu hy sinh, đau khổ nhưng không chịu đầu hàng, thay vào đó thể hiện những cảm xúc kiên cường, anh hùng.
‘Rải rác khắp biên giới, nấm mồ xa đất. Áo choàng thay chiếu để về đất’
Bài thơ như một bức tranh đầy cảm động về trận chiến, những người lính tử trận như hình ảnh những anh hùng hào hùng của thời xa xưa. Quang Dũng, một chiến sĩ xuất sắc, đã sống sót sau những trận chiến khốc liệt và những cơn sốt rét dữ dội. Bạn bè thân thiết, xác chết lẩn khuất, giờ không còn đám tang nữa. Trong thơ, Quang Dũng không để nỗi đau khống chế mà tập trung đưa cái chết của người lính vào hình ảnh những anh hùng anh hùng, bất tử. Cái chết khiến núi sông gầm lên “những bài hát cô đơn”, thay thế tiếng kèn, tiếng trống thông thường.
Hình ảnh người lính trong thơ Quang Dũng không chỉ xuất hiện trong những khung cảnh khắc khổ, những trận chiến ác liệt, những đợt giá rét mùa sương giá hay bệnh tật. Cũng có những khoảnh khắc:
‘Doanh trại vui mừng với ánh sáng rực rỡ. Cô gái trong áo tỏa hương thơ. Tiếng kèn vang lên cùng nỗi e thẹn của cô. Âm nhạc Viêng Chăn xây dựng tâm hồn thơ’
Người lính thể hiện tinh thần yêu đời, say sưa nhảy múa quanh đống lửa, đôi mắt tươi cười của cô gái trẻ và tiếng nhạc rộn ràng. Tâm hồn người lính Tây Tiến là sự kết hợp của sự cao thượng, kiên cường và tâm hồn trẻ trung, mộng mơ. Tuổi trẻ, khát khao tình yêu, đam mê vui chơi, phấn khích nuôi dưỡng một tâm hồn chiến đấu kiên cường và mạnh mẽ. Cả trong giây phút nghỉ ngơi cũng như trong trận chiến, người lính đều giữ được một tâm hồn lãng mạn và dũng cảm.
‘Đôi mắt gửi ước mơ xuyên biên giới Mơ về một Hà Nội thơm ngát về đêm’
Những đêm mất ngủ chờ giặc nơi đất khách, trái tim người lính trẻ hướng về quê hương, nơi có gia đình, bạn bè, trường học và những “dân thơm”. Hai câu thơ lãng mạn của Quang Dũng là những điểm nhấn quan trọng, phản ánh chân thực đời sống tinh thần của người lính. Họ đã hy sinh tuổi trẻ và cuộc sống của mình vì lý tưởng cách mạng cũng như vì hạnh phúc cá nhân. Kết hợp giữa sử thi và lãng mạn, Tây Tiến của Quang Dũng đã dựng tượng đài chiến sĩ bất tử.
Với Chính Hữu và các đồng chí, hình ảnh người lính nổi bật bởi tính chân thực, chủ nghĩa anh hùng, tình đồng chí sâu sắc trong chiến đấu. Chính Hữu tập trung vào xuất thân và hoàn cảnh chiến đấu để làm nổi bật vẻ đẹp anh hùng của mình. Trẻ em miền Trung nắng gió:
‘Quê hương mặn, ruộng chua. Làng tôi nghèo, đất cày sỏi đá’
Cuộc sống thật khó khăn và khốn khổ. Lính Tây Tiến, tiểu tư sản trí thức; Trong thơ Chính Hữu, người lính là người nông dân áo bông, ra trận với đôi tay quen thuộc với cuốc, cày, ruộng lúa, trâu. Hoàn cảnh chiến đấu cũng giống như Tây Tiến nhưng Chính Hữu đã đi vào chi tiết để miêu tả cơn sốt rét, sự gian khổ, mệt mỏi của bộ đội nông dân. Vẻ đẹp tâm hồn của họ đến từ sự trung thực và giản dị trong chiến đấu. Diện mạo người lính được thể hiện rõ nét trong bài thơ:
“Áo của anh rách vai, quần của tôi có mấy miếng vá. Nụ cười của em lạnh lùng đến nỗi chân anh trần trụi.”
Phản ánh điều kiện chiến đấu khó khăn, thiếu thốn, nêu bật sự kiên cường, nghị lực của các bộ đội. Tình đồng chí, đồng chí là sợi dây gắn kết giữa những người lính. Họ đã cùng nhau chiến đấu, cảm nhận được sự khốn khổ của bệnh sốt rét trong rừng, sự thiếu thốn và gian khổ trong trận chiến. Tình đồng đội, tình đồng chí bắt nguồn từ những lần chúng ta cùng sống chết, từ những tình cảm sâu sắc đã hình thành trên chiến trường. Chiến tranh làm sâu sắc thêm tình bạn.
Nguồn: https://truongnguyentatthanh.edu.vn
Danh mục: Blog
Ý kiến bạn đọc (0)